“Chước Lan, phiền ngươi rưới giúp ta ít mật này vào. Ta ghé mắt nhìn phía góc tây cổng một lát rồi về ngay.”
Thượng Doanh Doanh khẽ mỉm cười, đôi mày cong cong như trăng non, vừa lau tay lên khăn vừa căn dặn Chước Lan.
“Cô cô chớ vội, trên đường cẩn thận một chút.” Chước Lan dịu giọng đáp, gật đầu nhận lời.
Khi Doanh Doanh đến được cửa sau, bước chân nàng còn nhẹ bẫng như gió. Sinh nhật năm nay được cùng mẫu thân đoàn tụ, trong lòng nàng vui như mở hội, đến nỗi mồ hôi lấm tấm nơi cổ cũng chẳng buồn lau.
Thế nhưng vừa bước ra đến cửa, nàng đã thấy mẫu thân đang đứng tựa lưng dưới chân tường, hai mắt sưng húp đỏ hoe như trái đào chín, tay áo thấm đẫm một vệt, hiển nhiên vừa mới khóc xong.
Thượng Doanh Doanh vừa thấy cảnh ấy, trong lòng lập tức lạnh đi phân nửa, niềm vui phút chốc hóa lo âu. Nàng vội lấy ít bạc vụn trong túi trao cho thái giám giữ cửa: “Làm phiền công công nới tay một chút.”
Kéo mẫu thân đến chỗ yên tĩnh, nàng còn chưa kịp mở miệng hỏi han, đã bị tay mẫu thân nắm chặt lấy cổ tay, vừa khóc vừa khẩn cầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT