Edit: Chu
Chu dịch theo phần trên wiki💐💐💐
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt
Văn Án
Phương Tử Thần vốn là một học bá ưu tú, bỗng một ngày xuyên không về cổ đại, có ngay một phu lang và một nhi tử. Phu lang là do bị ép cưới, còn nhi tử thì đúng là "mua một tặng một" mà có.
Phương Tử Thần nghĩ bụng: “Mười tám tuổi đã có phu lang, nhi tử, cuộc đời đỉnh cao thế này, hỏi còn ai sánh bằng!”
Thế nhưng, hiện thực lại phũ phàng. Nhà chỉ có bốn bức tường, một học bá như hắn cái gì cũng không biết làm, đành phải ra bến tàu trấn trên vác bao thuê.
Người trong thôn đều thương xót Triệu Ca Nhi, nói hắn số khổ, mười hai năm trời làm trâu làm ngựa cho Mã gia, giờ lại bị Mã gia bán cả hắn lẫn nhi tử cho Phương Tử Thần.
Phương Tử Thần, một hán tử từ nơi khác tới, ngoài một gương mặt tuấn tú, thì trong túi không một xu dính túi, cũng chẳng có lấy ba tấc đất cắm dùi. Hắn ở trong căn nhà xiêu vẹo mà trưởng thôn thải ra, nghèo đến nỗi ruồi bọ cũng chẳng buồn bay vào.
Triệu Ca Nhi cứ ngỡ mình thoát khỏi hố lửa này lại nhảy vào hố lửa khác, khổ ơi là khổ!
Ấy vậy mà, cuộc sống của đôi phu phu nhà này lại càng ngày càng tốt đẹp.
Triệu Ca Nhi bắt đầu làm ăn, món vịt nướng dồi mà hắn làm thơm nức mũi. Phương Tử Thần thì ngày đêm dùi mài kinh sử, thi đâu đỗ đó, liên tiếp giành hạng nhất từ đồng sinh, tú tài đến cử nhân.
Dù vẻ vang là thế, về đến nhà hắn vẫn phải bưng nước rửa chân cho Triệu Ca Nhi.
Người trong thôn thấy vậy đều ngỡ ngàng: “Đây mà là hố lửa sao? Hố lửa như này, lão nương nguyện ý nhảy mười cái!”
Phương Tử Thần nuôi nhi tử cũng vui vẻ vô cùng. Bạn học thấy nhi tử hắn liền khen: “Nhi tử của ngươi lớn thật giống ngươi.”
Ban đầu Phương Tử Thần không để tâm, cho đến khi con riêng của hắn lên sáu tuổi, càng lớn càng tuấn tú, càng nhìn càng quen mắt.
Hắn còn chưa kịp hỏi Triệu Ca Nhi rốt cuộc là chuyện gì, thì vô tình biết được trong lòng Triệu Ca Nhi vẫn luôn có một bạch nguyệt quang, nhiều năm trôi qua vẫn nhớ mãi không quên, còn hắn chỉ là người thay thế.
Phương Tử Thần: “...”
“Triệu Ca Nhi, ta x ngươi cái tiên nhân bản bản!”
Phương Tử Thần liền để lại một phong hưu thư, mang theo hài tử quyết đoán bỏ nhà trốn đi. Hắn nào ngờ, ở kinh đô, Triệu Ca Nhi bóp nát hưu thư, hốc mắt đỏ hoe, thổ huyết.
Hắn ngàn dặm đuổi theo phu lang, dẫn người chặn Phương Tử Thần ở nhà xí.
“Hoặc là theo ta trở về, hoặc là ta sẽ dìm chết ngươi ở cái hố xí này!”
Phương Tử Thần thề sống chết không chịu: “... Hố xí thối quá, ta theo ngươi về.”
Phương Tử Thần quyết định về kinh gặp mặt cái bạch nguyệt quang kia, cho đến khi biết bạch nguyệt quang là ai, hắn liền chưng hửng: “... Babi Q.”
Bạch nguyệt quang kia anh tuấn tiêu sái, văn võ song toàn, thông minh tuyệt đỉnh, khỏe mạnh hài hước... Điểm nào cũng vượt trội, đấu không lại, đành chịu vậy.
CÔNG là sa điêu soái khí, THỤ là bánh bao mặt nhỏ đáng thương.
Gỡ mìn:
* Truyện cứu rỗi.
* Ngụy thế thân, công tự nhận mình là thế thân, kỳ thật đều là hiểu lầm.
* Cưới trước yêu sau (chỉ công).
* Sinh con.
* Chuyện nhà.
* Chậm nhiệt.
Thể loại: Xuyên qua thời không, điền văn, ngọt văn, sảng văn, nhẹ nhàng.
Từ khóa tìm kiếm:
* Vai chính: Phương Tử Thần, Triệu Ca Nhi
* Vai phụ: Ngoan tử, Chu Ca Nhi, một chuỗi dài các nhân vật khác
* Khác:
Một câu tóm tắt: Đẹp trai thì có ích gì, cuối cùng vẫn phải nghe lời phu lang nói.
Ý nghĩa: Yêu đời, nỗ lực tiến về phía trước.
💥💥ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG Ở DƯỚI CÓ SÌ POI💥💥
Công không phải là thế thân, nhóc kia là con ruột do thụ với công abcxyz hồi mới nhú lông mà ra
💥💥💥💥💥💥