Trong sân cỏ tranh phơi đã khô. Trưởng thôn đến nói ngày mai sẽ giúp hắn nhanh chóng lợp lại phần mái nhà bị thiếu.
Hắn suy nghĩ một chút rồi nói không cần. Mùa hè trời nóng, lợp kín lại trong phòng sẽ nóng bức, nếu trời mưa hắn sẽ dọn sang gian phòng khác ngủ. Dù sao cái giường đó cũng chỉ là mấy tấm ván gỗ ghép lại, chuyển cũng không tốn sức. Hắn nói như vậy, trưởng thôn liền tùy hắn.
Những ngày sau đó, ngày nào Phương Tử Thần cũng lên trấn khiêng bao. Quản sự thuyền nói, có lẽ còn phải bận rộn hơn nửa tháng nữa. Người ta một chuyến chỉ khiêng được một bao, hắn một lần khiêng bằng hai người, hơn nữa bước chân lại nhanh, một ngày ít nhất cũng kiếm được hơn trăm văn. Tuy rằng vất vả, nhưng hắn làm không biết mệt.
Hắn đi làm, Triệu ca nhi liền ở nhà với Quai Tử. Nền nhà cũ của trưởng thôn rộng, phía trước không có sân. Triệu ca nhi nói với hắn một tiếng, cách ngày liền đi nhà dì Lưu mượn cái cuốc, rào rào đào hố.
Cậu muốn trồng một chút rau, ngày nào cũng đào rau dại không phải là cách. Người trong thôn đều nghèo, các cô nương ca nhi ngày nào cũng chạy lên núi, luôn muốn tìm được chút gì đó để trợ cấp cho gia đình. Đào rau dại cũng có cạnh tranh.
Hắn không thích ăn rau dại, nhưng mấy lần Chu ca nhi mang đồ ăn tới, khi cậu nấu, hắn cũng sẽ ăn một chút.
Đồ ăn tự mình trồng hương vị quả thật tốt hơn rau dại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT