Ba người lặng thinh, bầu không khí thoáng chốc ngưng trọng. Nhưng khi Ngụy Nhược Cẩn chậm rãi xuất hiện, cái ngột ngạt ấy liền tan như mây khói.
“Ra mắt công tử.” Trần Uy khom người chắp tay, vẻ mặt lạnh băng, trong lòng lại thầm hối hận hối hận vì không nên cùng tỷ muội trong nhà khắc khẩu ngay trước phủ, rốt cuộc lại để Ngụy Nhược Cẩn bắt gặp.
Ý tứ Trần gia vốn đã quá rõ ràng, đưa hai tỷ muội đến, chẳng phải chỉ để công tử tùy chọn? Nếu may mắn, một người đắc ý, một người gả vào, thì coi như song toàn.
“Bản công tử nghe gia tướng nói, ngươi bị người dây dưa, không tiện vào phủ. Vừa vặn ta có việc muốn xuất môn, nên thuận tay đến xem.” Ngụy Nhược Cẩn khẽ mỉm cười, thanh âm ôn hòa.
“Công tử thứ tội, Trần Uy không cố ý làm càn trước phủ.” Trần Uy bỏ qua ánh mắt ám chỉ của tỷ muội bên cạnh, trầm giọng tiếp lời: “Công tử muốn ra ngoài, Trần Uy há có thể vì chút việc vặt này mà cản trở? Công tử mời.”
Nói rồi, hắn liền lui sang một bên, hơi cúi eo, nửa phần cũng không dám vượt giới hạn.
Ngụy Nhược Cẩn cong môi cười nhạt: “Những việc rối rắm này, ngươi xử lý cho xong rồi hãy hồi phủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT