Cảng Tuyền Châu rộng lớn, bến thuyền chen chúc người qua kẻ lại, hàng hóa chất cao thành núi. Thậm chí có không ít thương nhân cố ý đứng chờ ở bến, hễ thấy người lạ hay bạn hàng quen đều phải bước lên hỏi han, mong dò xem có chút hàng mới mẻ nào để nhập, vừa tránh được trung gian vừa có thể kiếm thêm lợi lộc. Hàng hóa khắp trời nam đất bắc đều tập kết về Tuyền Châu, chỉ một bến cảng thôi mà đã náo nhiệt, tiếng người ồn ào không ngớt.
Huynh đệ của La lão đại  La Trường Nghiệp đã sớm phái tiểu nhị đến cảng chờ. Sau khi gặp được La lão đại, hắn liền vẫy tay gọi phu kiệu, mã phu cùng một toán người chuyên việc dỡ hàng. Nhờ vậy, nửa điểm thương đội cũng chẳng cần nhọc công. Tống Thiêm Tài cũng được hưởng chút hào quang của La lão, phân cho một hai cỗ xe ngựa để chở hàng hóa. Người ngồi yên vị, đoàn xe liền thúc ngựa rời bến.
Vì Tống Thiêm Tài có mang theo một ít quả tử muốn bán, La lão đại bèn gợi ý đưa số hàng đó đến cửa hiệu của huynh đệ mình tiêu thụ. Giá tuy có kém đôi chút, nhưng lại vừa an toàn vừa đỡ việc. Nghĩ đi nghĩ lại, Tống Thiêm Tài cũng gật đầu. Hắn vốn chẳng trông chờ vào số quả tử này để phát tài, hơn nữa chuyến làm ăn này cũng xem như La lão đại đã thu xếp cho, nhận chút tình nghĩa cũng là phải.
Cửa hiệu của La Trường Nghiệp đặt tại phố Tây Tuyền Châu, mặt tiền rộng rãi, hàng hóa tạp vật thường dùng đều có đủ. So với quy mô cửa hàng, mấy sọt quả tử của Tống Thiêm Tài thật chẳng đáng kể, vốn dĩ chẳng cần đến chưởng quầy đích thân tiếp đãi. Nhưng nhờ lời căn dặn của La lão đại, La Trường Nghiệp vẫn đích thân ra nghênh tiếp.
La Trường Nghiệp vóc người trung bình, hơi mập, thoạt nhìn phúc hậu, nói năng cười ha hả, khiến người đối diện có cảm giác dễ gần. Chỉ là trong ánh mắt thường loé lên tia tinh quang, chứng tỏ đây là hạng thương nhân dày dạn, lợi hại không vừa. Hắn cùng Tống Thiêm Tài trò chuyện vài câu, hẹn hai ngày sau tới cửa hiệu bàn kỹ chuyện buôn bán lâu dài.
Số quả tử lần này, La Trường Nghiệp trả cho Tống Thiêm Tài tám mươi lượng bạc. Dù thấp hơn giá thị trường một chút, song xét ra cũng công bằng. Vả lại, Tống Thiêm Tài từ trên thuyền đã sớm nghe ngóng đại khái tình hình Tuyền Châu, nên cũng chẳng lấy làm thiệt thòi. Tạm biệt La gia huynh đệ, hắn cùng Triệu Ngôn Tu thuê một phòng ở khách điếm phố Tây để nghỉ ngơi.
Tuyền Châu chia làm bốn khu Đông – Nam – Tây – Bắc. Đông thành là nơi phồn hoa bậc nhất, nơi quan lại quyền quý cư ngụ; Bắc thành nghèo túng nhất, phần lớn là dân lao động và thợ thủ công. Nhưng nói thế cũng chỉ là tương đối. Tuyền Châu bốn phương thông thương, ngay cả phu kiệu, mã phu chỉ cần vất vả một ngày cũng kiếm được không ít, đủ để gia đình ăn no mặc ấm, chẳng đến nỗi khốn khó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play