Không biết có phải ông trời đã nghe được lời cầu khẩn của Trình Cố Khanh hay chăng, mà vào ngày thứ ba trên đường chạy nạn, giữa trưa đột nhiên đổ mưa to.
Một giọt nước lạnh buốt bất chợt tạt lên mặt thôn trưởng.
"Đứa nào mà phung phí nước vậy chứ!" – ông vừa lẩm bẩm, vừa đưa tay lau mặt, ngỡ là bọn trẻ con không cẩn thận làm đổ nước.
Nhưng rồi một giọt, hai giọt, ba giọt… liên tục nối tiếp nhau rơi xuống. Thôn trưởng ngẩn người, ngước mắt nhìn trời, không dám tin.
"Trời mưa rồi! Trời thật sự mưa rồi!"
Lúc này, mọi người trong đoàn cũng đồng loạt ngẩng đầu, phát hiện trên cao mây đen cuồn cuộn, nước mưa như trút xuống, bất ngờ mà dữ dội.
"Thôn trưởng! Trời mưa rồi! Ông trời thương xót chúng ta rồi!" – tiếng reo hò vang lên khắp nơi. Bà con dân làng há miệng hứng nước, từng ngụm từng ngụm uống vào, mặc kệ bẩn sạch, mặc cho mưa xối khiến đau rát mặt mũi, vẫn hân hoan đón nhận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT