Đám hán tử được sai ra ngoài tìm Sơn động, khi trở về liền nhìn thấy một màn kỳ dị: thùng nước, chậu nước bày khắp đất, phụ nhân từng người nối nhau ngồi gội đầu dưới mưa. Dầm mưa mà gội đầu? Nay lại lưu hành kiểu này ư?
“Sơn Tử, có tìm được sơn động không?” Thôn trưởng thấy người trẻ tuổi quay về thì lấy làm mừng rỡ.
“Thôn trưởng, tìm được một cái, nhưng không thể chứa nổi nhiều người.” Cả đám người cất công tìm nửa canh giờ, chỉ thấy được một sơn động nhỏ. Lại lo đường xa, không tiện cho lũ hài tử, phụ nhân, lão nhân lưu lại trông giữ, nên bèn thôi.
“Kéo hài tử và người già vào trong động trước, còn lại thì căng lều tạm bợ bên ngoài mà chịu vậy.” Một người trong nhóm kiến nghị.
“Cũng đành vậy, muốn tìm được động đủ lớn cho cả thôn thì quả thật là chuyện hiếm có.” Thôn trưởng gật đầu, thấy chẳng còn cách nào khác.
Mọi người thu gom hành lý, song trời vẫn mưa tầm tã?
“Mưa chưa tạnh, cứ mang đồ trước đi. Dù gì động ấy cách đây không xa, trước cứ dời hành lý, lát nữa quay lại lấy chậu thùng sau.” Đường tới Sơn động chỉ chừng hai mươi phút, chẳng bằng đoạn đường múc nước ngày xưa trong thôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play