Bên này, Trình Cố Khanh ôm tiểu oa tử cười ha hả, chẳng cần động tay làm việc, dẫu sao còn có con dâu và nhi tử lo liệu.
Ta tuổi tác đã cao, thân thể cũng chẳng còn như xưa, chẳng còn làm nên trò trống gì nữa.
Bên kia, mấy hương thân lạc đội cuối cùng cũng đuổi kịp, tìm lại được đại đội ngũ.
"Thôn trưởng! Bọn ta thật thảm, suýt chút nữa là lạc mất các người rồi!" – Lại là Đquả phụ, vừa kéo tay áo thôn trưởng vừa gào khóc.
Phu nhân thôn trưởng trông thấy, liền cau mày, trán nhăn tít lại, vội vàng tiến đến đẩy Đào quả phụ ra. Tuy hai người đều đã lớn tuổi, nhưng nam nữ khác biệt, đâu thể tùy tiện thân mật kéo kéo lôi lôi thế được?
"Thôn trưởng, các người thật nhẫn tâm, bỏ rơi bọn ta!" – Đào quả phụ bị đẩy ra, nhưng còn bao nhiêu người giống nàng, cũng ùa lên ôm chầm lấy thôn trưởng kêu khóc kể lể.
Cha của Mao Thất – ông già họ Từ, cũng đang ôm lấy cánh tay thôn trưởng không chịu buông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT