"Các ngươi là đám điêu dân, dám làm càn!" Một tên quan sai cao lớn bị đánh ngã lăn lộn dưới đất, kêu rống như heo bị chọc tiết.
"Còn dám lắm lời, tin hay không ta giết các ngươi bây giờ." Nói xong, Trình Cố Khanh làm ra thế tay cắt cổ, mắt lạnh quét qua.
Mấy tên quan sai còn lại đều sợ đến xanh mặt, nhìn thần thái kia liền biết là người từng giết người như giết gà. Chẳng lẽ hôm nay gặp phải không phải dân chạy nạn, mà là sơn tặc? Bọn họ giả dạng để mê hoặc chúng ta ư?
Trình Cố Khanh vỗ vỗ bả vai Hoàng Mao Thất, khen ngợi: "Làm tốt lắm! Cả đám ở đây, ngươi là người phản ứng nhanh nhất."
Dân làng chứng kiến cảnh vừa rồi, ai nấy đều sững người, trong lòng không khỏi thầm nhủ: ta chắc chắn đời này sẽ không dám đắc tội Trình quả phụ.
"Mỹ Kiều, ngươi... ngươi đang làm cái gì vậy?" Thôn trưởng là người đầu tiên hoàn hồn lại, giật mình hét lớn. Sao lại đánh cả quan sai, còn như thể định giết người vậy.
Trình Cố Khanh không màng lời thôn trưởng, phân phó con trai cả và Nhị Nhi đi mở trói cho đám hương dân bị bắt, lại gọi Hoàng Mao Bảy đến trói ngược lại bảy tên quan sai kia.
Hoàng Mao Thất ra tay không nhẹ, trói bọn quan sai chặt như đòn bánh tét, cuối cùng còn buộc thêm cái nơ bướm, cười toe toét đầy mãn nguyện.
"Trình tam thẩm, ngươi đây là đang làm gì vậy?" Từ tú tài cũng bị làm cho hồ đồ, trừng mắt nhìn đám quan sai bị trói như heo chờ mổ, lại quay sang nhìn đám dân làng được cứu, đang run rẩy không dám lên tiếng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT