Trong nhà lại thêm một vại thịt heo, Hoàng thị thỏa mãn vô cùng. Trước kia nàng còn lo lương thực chẳng đủ, ai ngờ bà bà lại có bản lĩnh đến vậy, đi dã ngoại cũng có thể tìm được bao nhiêu món ngon. Ngày mai thêm phần đồ ăn, cứ vậy quyết định rồi!
Một đêm ngủ thẳng tới hừng đông, tiếng mõ của thôn trưởng Đồng La vang lên, thôn dân lại tất bật chuẩn bị phần cơm trong ngày.
Tối hôm qua canh thịt ngon thiệt là ngon, ai nấy đều hy vọng hôm nay Trình quả phụ lại săn được thêm món gì đó.
Không ít hương thân vô thức nhìn về phía nhà Từ Phúc Hưng.
Trình Cố Khanh cảm giác rất rõ có người đang len lén nhìn mình, chẳng lẽ lại vì ham mê sắc đẹp của mình chăng? Nghĩ đến đó, cả người rùng mình một trận. Ai mà khẩu vị nặng đến vậy chớ?
Đội ngũ lại tiếp tục lên đường, thôn dân vừa đi vừa hái rau dại ven đường. Lương thực hữu hạn, người lớn tuổi lại có kinh nghiệm, biết dành dụm mới mong giữ được mạng.
Đi được nửa ngày, dừng chân nghỉ một chút, nhà khá giả có thể ăn cơm trưa, người nghèo thì húp tạm bát canh rau, rồi lại lên đường.
Chừng độ ba giờ chiều, đội ngũ rốt cuộc cũng ra khỏi Nam Sơn.
Xung quanh toàn là hoang dã, đi qua đám cỏ khô này thì tới Bắc Sơn thôn, đi thêm một ngày nữa là có thể đến được Tường Vân huyện, cũng là bước chân chính vào địa phận trấn Dương Sơn thuộc Tử Dương huyện.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT