Vương Lâm đứng một bên, cúi đầu thật thấp, không dám ngẩng lên.
Dù Hoàng thượng nói năng chậm rãi, không chút vội vàng, nhưng chỉ có Vương Lâm, kẻ luôn kề cận bên cạnh, mới biết rõ nam nhân này đang ẩn chứa cơn thịnh nộ khủng khiếp đến nhường nào.
Trước mặt Lý Toản, trên bàn đặt hai tờ giấy.
Tờ thứ nhất là do Quan Ngũ sai người phi ngựa cấp tốc gửi đến. Vì thời gian gấp rút, Quan Ngũ chỉ kịp báo cáo những gì đã tra được cho Lý Toản. Trong thư, Quan Ngũ viết rằng Thích Ngọc sau khi rời khỏi Tề phủ đã biến mất một thời gian. Thậm chí khi huynh trưởng của nàng qua đời, nàng cũng không xuất hiện. Theo lời người ngoài, trong khoảng thời gian đó, Thích Ngọc được cho là đang tĩnh dưỡng tại một ngôi chùa.
Nhưng Quan Ngũ đã theo manh mối này đến tận chùa để điều tra. Cái gọi là “tĩnh dưỡng” chỉ là cái cớ mà người trong chùa nhận lợi ích để che giấu cho Thích Ngọc. Trên thực tế, nàng chưa từng ở đó.
Khoảng thời gian ấy trùng khớp với thời điểm Hoàng thượng gặp gỡ nữ nhân kia. Với sự nghi ngờ này, Quan Ngũ tất nhiên bắt đầu điều tra từ Đồ Châu, nơi Hoàng thượng đặc biệt quan tâm. Quả nhiên, Quan Ngũ phát hiện huynh trưởng của Thích Ngọc có một bằng hữu thân thiết ở Đồ Châu. Vì thế, Quan Ngũ lập tức phi ngựa không ngừng nghỉ đến đó để tra xét.
Nội dung chính của bức thư dừng lại ở đây. Dựa vào những manh mối này, khả năng Thích Ngọc chính là nữ nhân kia càng trở nên rõ ràng hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play