Ngay sau khi thân ảnh Lý Toản hoàn toàn khuất dạng, Hoa Cảnh lập tức vội vàng chạy đến, đỡ Tô Dung đang quỳ trên mặt đất đứng dậy.
“Nương nương!” Hoa Cảnh lo lắng gọi.
Tô Dung khẽ lắc đầu, ý muốn nói rằng mình không sao, nhưng một trận ho khan liên tiếp cắt ngang lời nàng. Tiếng ho khan dồn dập, xuyên qua chiếc khăn tay nàng đang cố đè nén, vang lên rầu rĩ. Dần dần, chiếc khăn cũng không thể kìm nén nổi, âm thanh ấy như muốn đem cả ngũ tạng lục phủ khạc ra ngoài. Hoa Cảnh nghe mà kinh hãi, vội vàng đỡ nàng ngồi xuống ghế, rồi lập tức quay đầu, định lên tiếng gọi người: “Mau đi…”
Lời còn chưa dứt, Tô Dung đã nắm chặt lấy tay nàng, giọng ngắt quãng vì ho: “Đừng… khụ khụ… đừng để lộ ra… khụ khụ…”
“Được rồi, được rồi, Hoàng hậu nương nương, ngài đừng nói gì cả.” Hoa Cảnh vội vàng vỗ nhẹ lưng Tô Dung, giúp nàng thuận khí, mãi cho đến khi cơn ho dần dần lắng xuống.
Dù cơn ho đã dịu, tâm tình Tô Dung lại chẳng thể nào bình ổn.
Thực ra, ngay từ khi ván cờ giữa Lý Toản và Thích Ngọc chưa kết thúc, nàng đã ngồi đây suy nghĩ rất nhiều. Nhưng tất cả những suy nghĩ ấy chỉ dừng lại ở mức phỏng đoán. Mãi đến khoảnh khắc này, sự thật mới hiện ra rõ ràng trước mắt nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT