Thích Ngọc dĩ nhiên không thể hồi phủ ngay được.
Đề nghị của nàng, không ngoài dự liệu, đã bị Hoàng hậu nhẹ nhàng bác bỏ. Hoàng hậu chỉ bảo nàng an tâm dưỡng bệnh, lo lắng rằng nếu để nàng lặn lội đường xa, bệnh tình sẽ thêm trầm trọng.
Dẫu đối phương là Hoàng hậu, hay chỉ là một người thường, Thích Ngọc lúc này, với giọng nói khàn đặc khó cất thành lời, làm sao có thể tranh cãi được? Cuối cùng, nàng đành từ bỏ ý định rời cung ngay lập tức.
May thay, giọng nói của nàng giờ đã hoàn toàn thay đổi, tạm thời không phải lo Lý Toản sẽ nhận ra nàng.
Huống chi, để tránh điều tiếng, Hoàng đế hẳn cũng sẽ không tiếp xúc quá nhiều với nàng. Nghĩ vậy, Thích Ngọc mới miễn cưỡng yên tâm, tập trung dưỡng bệnh.
Nàng được cung nhân hầu hạ uống thuốc, cố gắng nuốt chút cháo loãng, rồi lại chìm vào giấc ngủ.
Lần nữa tỉnh lại, trước mắt nàng là gương mặt quen thuộc đến mức khiến nàng ngỡ mình vẫn đang mơ, chưa tỉnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT