Thích Ngọc không hề hay biết tâm trạng của Tề Văn Cẩm bên kia. Nàng nằm trên giường, chăn đệm đã được hạ nhân thay mới, vừa được xông hương thơm dịu, mang theo mùi hương giúp dễ ngủ và chút ấm áp. Nhờ vậy, nàng có một giấc ngủ ngon lành suốt cả đêm.
Sáng hôm sau, đúng như lời hứa, Tề Chiêu đã đến thăm nàng ngay từ sớm. May mắn thay, lần này cậu bé cuối cùng cũng nhận được tin mẫu thân đã trở về.
“Mẫu thân.” Tề Chiêu khẽ gọi, ánh mắt sáng lên.
Thích Ngọc mỉm cười, gật đầu: “Con đã dùng bữa sáng chưa?”
“Chưa ạ.” Cậu bé đáp, giọng nhỏ nhẹ.
Thích Ngọc vẫy tay, ra hiệu cho con trai ngồi xuống bên cạnh: “Thời gian còn sớm, con ăn chút gì lót dạ trước đã. Đến trưa còn lâu đấy.”
Thời tiết đã bắt đầu trở nên ấm áp hơn. Dù vẫn còn sớm, ánh mặt trời đã xuyên qua tán lá, chiếu xuống mặt đất, tạo thành những mảng sáng loang lổ, lung linh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play