Căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ, cửa sổ khẽ mở, khiến hương vị ngột ngạt ban đầu trong phòng dần tan đi không ít.
Lý Toản lúc này đã mặc y phục chỉnh tề, không còn là bộ mãng bào hôm qua, mà đổi sang một bộ thanh y giản dị. Hắn đang ngồi bên cửa sổ, lật giở một quyển sách. Ánh nắng buổi trưa xuyên qua khe cửa sổ, rải xuống từng tia sáng vàng, phảng phất như phủ lên người hắn một tầng kim quang rực rỡ.
Nghe tiếng động, Lý Toản khẽ nâng mi mắt, liếc nhìn sang.
“Xong rồi?” Thanh âm của hắn mang theo chút ôn nhu khó nhận ra, thần sắc cũng không hề có vẻ suy nhược như sau ba ngày điên cuồng, ngược lại trông thần thanh khí sảng, tinh thần sảng khoái.
“Hoàng thượng đã rời cung mấy ngày, chẳng lẽ không cần hồi cung sao?” Thích Ngọc hỏi.
Lý Toản đặt quyển sách xuống bàn, ánh mắt lướt qua thấy Thích Ngọc vẫn chưa mặc y phục chỉnh tề, liền đưa tay đóng cửa sổ lại, đồng thời đáp: “Không vội, trẫm còn chưa nói được mấy câu với nàng.”
Ngủ xong rồi rời đi ngay, trông chẳng ra dáng gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play