Bát cháo hạt dẻ nửa chén còn lại đã bị uống sạch, con cua nhỏ trong vũng nước vẫn không động đậy, ngủ mê man. Húy Cố cầm chén vàng đi rửa sạch, rồi đun nước ấm trong đó.
Buổi chiều làm việc quá sức, eo lưng cậu đau nhức đến mức ngồi trên tảng đá cũng không dậy nổi.
Chóp mũi Vương Tạ khẽ động, ngửi thấy mùi quen thuộc liền chầm chậm mở mắt. Hắn thấy cậu đang cúi đầu ngồi trên tảng đá, không biết đang suy nghĩ gì, liền giật giật cái càng không nghe lời, lạch cạch bò tới bên chân cậu.
Hắn duỗi cái càng kẹp lấy vạt áo ngoài của cậu, loạng choạng trèo lên đùi cậu, đôi mắt hạnh tròn xoe nhìn cậu chằm chằm.
Húy Cố lấy lại tinh thần, thấy con cua nhỏ đang ngốc nghếch trên đùi mình thì ngẩn ra, cúi đầu nhìn vạt áo ngoài bị bẩn, cứng đờ cả người.
Vương Tạ nghi hoặc vung vẩy cái càng, cúi đầu nhìn dưới thân cũng không thấy có gì lạ, bĩu môi thấy cậu vẫn ngẩn người, liền nhẹ nhàng kẹp cậu một cái.
“Á…” Húy Cố giật tay về theo phản xạ, thấy con cua nhỏ vẫn còn kẹp tay mình thì thở dài, đưa tay ôm nó lên, dịu giọng xoa xoa cái mai nó: “Ngoan nào, ngươi đói rồi phải không? Được rồi, ta đi nấu cơm cho ngươi, nhưng lần sau không được kẹp tay ta nữa, biết không?”
Vương Tạ hếch cằm đầy kiêu ngạo, nhảy phốc từ đùi cậu xuống, bò đến chỗ nhánh cây, túm lấy một con cá cắm vào cành nướng, rồi chạy về phía đống lửa.
Hắn không nhận ra mình đứng quá gần lửa, cá chín thì hắn cũng sắp chín.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT