“Thái tử điện hạ.”
Thẩm Trọng đưa tay chỉnh lại tay áo, gió đêm lướt qua, ánh trăng thanh tịnh soi sáng dung mạo như ngọc, y cúi mình hành lễ với Ngụy Ngọc.
Ngụy Ngọc lần này lại không như thường lệ nâng y dậy, hắn nheo mắt, từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt sâu không lường được. Một lúc lâu sau, hắn khẽ bật cười:
“Quốc sư đại nhân đâu cần đa lễ như thế.”
Thẩm Trọng mỉm cười, chẳng hề khách sáo:
“Điện hạ quá lời, sư phụ còn đó, vi thần hiện tại vẫn chưa gánh nổi danh hiệu Quốc sư.”
“Rồi cũng tới lúc thôi, chẳng phải sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT