“Ta… ta…” tên ám vệ kia ấp úng, cúi đầu lí nhí như nuốt luôn cả lời.
“Thôi đi, quay về rồi hẵng tính sổ với ngươi sau.” Kẻ cầm đầu trừng mắt liếc hắn một cái, ánh mắt như đao, mang theo vài phần tức giận.
Dọc đường, Minh Châu bước thấp bước cao, lảo đảo theo sau Ngụy Ngọc. Mỗi khi nàng loạng choạng suýt ngã, Ngụy Ngọc đều liếc mắt nhìn, ánh mắt lộ rõ lo lắng. Đến lúc Minh Châu lại suýt trượt chân, hắn bèn rón rén đi sát tới bên nàng, dáng vẻ dè dặt như sợ nàng lại nổi cáu.
“Thê tử, để ta cõng nàng đi nhé.”
“Ngươi tránh xa ta một chút!” Minh Châu trừng mắt lườm hắn, trong giọng đầy ghét bỏ.
Ngụy Ngọc giờ này đúng là thê thảm chẳng ra thể thống gì – y phục rách rưới, đầu đầy vết máu, mặt mũi lấm lem. Dù vết thương đã khô máu đóng vảy, nhưng tóc tai rối bời, bộ dạng vừa nhếch nhác vừa khó coi.
Bị Minh Châu ghét bỏ từ chối, Ngụy Ngọc thoáng thất thần, trong mắt lộ ra vài phần u sầu, nhưng phần nhiều lại là đau lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play