Minh Châu tránh né không kịp, liền bị Ngụy Ngọc ôm trọn vào lòng. Thân hình hắn cao lớn, một thân khí lực cường tráng, mà nàng chỉ nhỏ nhắn yếu ớt, cả người bị hắn gắt gao siết chặt trong lồng ngực như sắt thép, không có lấy một tia khả năng vùng thoát.
“Tức phụ, tức phụ…” Ngụy Ngọc ngây ngô cười khúc khích, dáng vẻ chẳng khác nào một con khuyển trung thành, không ngừng lấy lòng mà cúi đầu liếm vành tai nàng.
Minh Châu suýt phát khóc. Nàng thật sự thấy ghê tởm! Hiện tại tên ngốc này căn bản chẳng khơi dậy nổi chút thiện cảm nào nơi nàng, thậm chí khiến nàng sợ hãi. Lưỡi hắn lướt qua làn da mẫn cảm nơi vành tai, cảm giác dính dáp ghê người như rắn bò, khiến Minh Châu toàn thân nổi da gà.
“Buông ra! Mau buông ta ra!” Nàng vừa đẩy vừa giãy, tay chân vung loạn lên người hắn.
Nhưng sức nàng quá yếu, trong mắt Ngụy Ngọc chẳng khác nào đang cào ngứa. Hắn vẫn một mực ôm nàng chặt như ôm một món bảo bối. Sự ủy khuất lẫn ngây ngốc ban nãy cũng dần tan biến, trong lòng hắn chỉ thấy ngọt ngào, tưởng Minh Châu đang cùng mình chơi đùa.
“Tức phụ, hắc hắc!” Hắn cười càng thêm hớn hở, đưa má nghiêng cọ cọ vào khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
Minh Châu giãy dụa đến mệt lả, hít thở hỗn hển. Nàng liếc quanh nhà gỗ, ánh mắt vừa đảo qua liền dừng lại trên một vò rượu sành lớn đặt nơi góc tường. Trong đáy mắt lập tức tối sầm lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play