“Trợ lý Sầm hình như gan lớn hơn tôi tưởng.”
Trong lều trại, Tô Văn Dục nhìn màn hình giám sát, cảm thán thành tiếng.
Từ lúc Sầm Tễ bước vào khu vực này, máy bay không người lái do Tống Tử Sở điều khiển đã ghi lại mọi cử động của cậu.
Dù xung quanh tối đen như mực, tầm nhìn bị bóng đêm che phủ gần hết, nhưng máy bay được gắn thiết bị hồng ngoại quay đêm nên vẫn thu được hình ảnh khá rõ.
Chỉ là, điểm chú ý của Tống Tử Sở lại khác Tô Văn Dục.
Đây là lần thứ ba cậu tận mắt nhìn thấy trợ lý Sầm.
Khác với hai lần trước khi đối phương mặc sơ mi trắng, khoác vest đen chỉnh tề, lần này Sầm trợ lý chỉ mặc đơn giản một chiếc áo thun in chữ, phối quần túi hộp rộng thùng thình, chân đi đôi giày thể thao trắng.
Nhìn qua giống hệt một học trưởng ôn hòa đang từ con đường rợp bóng cây trong trường học bước tới.
Có lẽ vì nửa đêm bị gọi dậy, vội vàng ra cửa, nên mái tóc vốn được chải gọn gàng cũng có mấy sợi con không chịu nghe lời, hơi vểnh lên, thêm cho khí chất ôn nhã của anh một chút gì đó ngồ ngộ, trẻ trung.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT