“Anh Liệt, như vậy thật sự ổn chứ?”
Trời đêm se lạnh, bầu trời bị mây đen bao phủ.
Dự báo thời tiết nói đêm nay có mưa. Trời sang thu, cả khu rừng phủ một lớp sương mỏng như màn khói, nhìn vào âm u quỷ dị.
Trong rừng có một nhà xưởng bỏ hoang, ẩn hiện sau tán cây và bóng đêm nên không thể thấy rõ toàn cảnh, nhưng nhìn mức độ đổ nát thì có vẻ đã bị bỏ hoang nhiều năm.
Hiện giờ, Hạ Minh Liệt và đám người của anh ta đang dựng lều ở một góc sát bên ngoài nhà xưởng, không chớp mắt canh chừng.
Tống Tử Sở đang điều chỉnh chiếc flycam, bên trong lều còn có hai bộ thiết bị theo dõi đơn giản.
Một trong số đó được chĩa vào căn phòng đen thui bên trong xưởng. Có chút ánh sáng lờ mờ chiếu vào nên cũng có thể thấy được phần nào dáng dấp bên trong, cũng hoang phế đến không nỡ nhìn.
Hạ Minh Liệt thúc giục Tống Tử Sở chỉnh thiết bị cho nhanh, đồng thời không nhịn được liếc Tô Văn Dục một cái: “Có gì mà không ổn? Đừng nói là cậu đau lòng trợ lý Sầm đấy nhé?”
“Không có…” – Tô Văn Dục đỏ mặt, lắc đầu phủ nhận.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT