Hạ tiểu thiếu gia tự mình vác đá đập chân mình, lại còn để người ta nắm được nhược điểm.
Anh sống mười tám năm, chưa bao giờ mất mặt đến vậy.
Đúng lúc này, Sầm Bồng nửa đêm tỉnh dậy uống nước, nhìn thấy tin nhắn em trai để lại, lập tức gọi điện sang hỏi rốt cuộc có chuyện gì.
Sầm Tễ nhìn Hạ Minh Liệt mấy người một lượt, mỉm cười nói: “Không có gì, chỉ là mấy bạn nhỏ nghịch dại, em giải quyết rồi.”
Sầm Bồng nghe vậy mới yên tâm, đoán tám phần lại liên quan đến mấy người nhà họ Hạ cùng công việc của em, không nhịn được dặn dò thêm mấy câu.
Hạ Minh Liệt ngồi một bên nghe xong, tâm tình càng bực bội khó chịu.
Cái gì bạn nhỏ? Người đàn ông kia cũng chỉ lớn hơn mình sáu tuổi thôi nhé!
Bất kể thế nào, sau hôm đó, Hạ Minh Liệt thành thật hơn nhiều.
Không chỉ không gây thêm chuyện, mà cơ bản ngày nào cũng về nhà đúng giờ ăn cơm, ngay cả lúc nói chuyện với đám người hầu cũng hòa nhã hơn, không còn hở ra là vênh mặt sai bảo, khinh khỉnh nhìn người khác bằng nửa con mắt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play