“Vậy… còn xem nữa không…” Sau khi dỗ dành được người kia, bức ảnh trong tay như củ khoai nóng bỏng, không biết có nên tiếp tục xem hay không.
Giọng của Phong Nghiêm vẫn khàn khàn mang theo chút nghẹt mũi: “Phía sau không còn gì nữa, mèo nhỏ có thể xem.”
Nhớ rõ như vậy, còn đặc biệt cất ảnh vào hộp gỗ… Không chừng anh đã từng lén lấy ra xem lại rất nhiều lần?
Lục Miểu Miểu không hỏi, chỉ im lặng tiếp tục xem. Có lẽ những gì cần biết, khi đến lúc rồi sẽ biết thôi. Hơn nữa, xem ra bệnh tình của Phong Nghiêm có liên quan rất lớn đến cái chết của ba mẹ anh.
Xem dần dần, trong ảnh bắt đầu xuất hiện bóng dáng một cậu bé?
Không giống những đứa trẻ bình thường khi thấy máy ảnh thì tò mò hoặc khóc lóc né tránh, cậu bé ấy được bà ngoại Phong ôm trong lòng, đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào người đang chụp ảnh.
Bà ngoại Phong cười hiền hậu, những nếp nhăn nơi khóe mắt xếp thành từng lớp, có thể thấy rõ bà rất thương yêu đứa bé trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT