Trong hai tháng yên ổn vừa qua, Lục Miểu Miểu cũng không hề rảnh rỗi, Phong Nghiêm không chỉ có vấn đề về tâm lý mà cả nhận thức thường ngày cũng không giống người bình thường. Anh có rất nhiều thói quen kỳ lạ, không có khái niệm về thời gian, không có cảm giác nguy hiểm, đôi khi diễn đạt cũng không rõ ràng, nói năng lộn xộn.
Tất cả đều là những biểu hiện rất rõ ràng của hội chứng phổ tự kỷ. Cô luôn cố gắng có ý thức giúp anh cải thiện từng chút một.
Lục Miểu Miểu còn phát hiện anh có hành vi lặp lại cố định, giống như động vật bị trầm cảm cứ đi vòng vòng không ngừng. Mỗi bệnh nhân tự kỷ đều có một kiểu hành vi lặp lại của riêng mình. Một số trường hợp nặng sẽ tự tát mình, đập đầu vào tường,…
May mà tình trạng của Phong Nghiêm khá nhẹ. Khi anh bồn chồn không có lý do, ngón tay thường sẽ vặn vẹo kỳ quái, móng tay bấm chặt vào lòng bàn tay tạo thành vết lún hình lưỡi liềm. Những vết này có khi đã bầm tím đen sẫm, nhìn thôi đã thấy đau.
Thật ra, anh cũng nhận thức được hành vi đó là bất thường. Nhiều lần khi triệu chứng phát ra vì những lý do kỳ quái, anh luôn cố gắng kiềm chế, không để Lục Miểu Miểu phát hiện.
Dù gì thì… có ai lại cảm thấy khó chịu chỉ vì tiếng dây tóc bóng đèn bị đứt khi cháy đâu chứ… Anh sợ những hành vi kỳ quặc của mình sẽ khiến cô sợ hãi và ghét bỏ.
Giữa lúc khó chịu, một bàn tay mềm mềm nắm lấy ngón tay đang vặn vẹo của anh, nhẹ nhàng xoa xoa những vết bầm mà móng tay tạo ra. Lực xoa không mạnh, nhưng lòng bàn tay của thiếu niên cứ thế bị mở ra dễ dàng, giống như một con trai bị luộc chín, tự mở vỏ và lộ ra phần thịt mềm bên trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT