“Cạch”
Nghe thấy tiếng mở cửa, Lục Miểu Miểu hoảng hốt kéo chăn quấn quanh người. Trước khi Phong Nghiêm bước ra, cô đã chớp chớp đôi mắt vô tội, biến thành một viên bánh trôi trắng tròn vo.
Thiếu niên thay một bộ đồ ngủ dài tay màu đen bằng vải cotton, sắc mặt lạnh tanh, quanh người toát lên vẻ lạnh lùng xa cách.
Mái tóc hơi dài phủ gần hết đôi mắt, chỉ lờ mờ nhìn thấy con ngươi đen như đá obsidian. Cũng không trách đời trước cô hay bị anh làm cho rối lòng một cách kỳ lạ.
Phong Nghiêm lúc nào cũng lạnh lùng nghiêm túc, không nói cười, mà bản thân cô thì gan vốn đã bé như hạt vừng, lại còn bị anh bất ngờ bế đến nơi này, nên nào dám chủ động nói chuyện như hiện tại? Mối quan hệ giữa hai người luôn như nước với lửa, va chạm xung đột không ngừng.
Một người không biết chủ động, một người không chịu chủ động. Sau này lớn hơn một chút, biết anh bị bệnh, nhưng cách họ đối xử với nhau đã thành nếp, muốn thay đổi trong một sớm một chiều là điều không thể. Vì vậy, suốt một thời gian dài, Lục Miểu Miểu nhìn anh đều cảm thấy gượng gạo, rõ ràng muốn nói chuyện dễ nghe hơn một chút, nhưng vừa mở miệng lại toàn là lời có gai.
Phong Nghiêm vốn rất chậm hiểu trong chuyện tình cảm, đương nhiên không thể hiểu được cái sự gượng gạo của cô là từ đâu mà ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play