Không biết từ đâu mà Phong Nghiêm lôi ra được một cái ghế xếp nhỏ, nhìn có vẻ cũng đã cũ rồi, làm bằng tre nên vẫn còn phảng phất hương thơm đặc trưng. Nằm lên đung đưa đung đưa cũng khá thoải mái, nếu như có thể bỏ qua hai bàn tay đang đặt trên đầu mình.
Nói thật thì, gội đầu như này chẳng thoải mái chút nào.
Động tác của anh không ít lần kéo mạnh tóc khiến đau điếng, hai bàn tay sau này có thể thuần thục thao tác đủ loại thiết bị hóa học chính xác, giờ đây lại vụng về và cứng nhắc, lóng ngóng sắp xếp mái tóc phía sau tai cô, lực tay cũng chẳng điều khiển tốt khiến Lục Miểu Miểu bị đau không ít lần.
Nhưng tấm gương đối diện lại phản chiếu rõ mồn một hai người họ, vẻ mặt của Phong Nghiêm, cô nhìn thấy hết.
Thiếu niên hơi cúi người, nhịp thở bị anh cố nén xuống chậm rãi, ánh mắt chuyên chú dõi theo từng động tác trên tay, đến cả đôi môi mím chặt cũng vô thức mà siết lại, trông rất nghiêm túc, lại có chút dữ tợn.
“Xí——” Do nhìn anh xuất thần nên lúc bị giật mạnh đau ở phía sau đầu, cô không kìm được bật ra một tiếng rên nhẹ.
“Miêu Miêu?” Động tác khựng lại, Phong Nghiêm lo lắng ngẩng lên nhìn cô. Vẻ lạnh lùng xa cách đến mức khiến người khác không dám lại gần vừa rồi, giờ phút này bỗng chốc tan chảy, nhanh đến mức như một bông tuyết rơi vào miệng núi lửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT