Gã lang thang ôm ly trà sữa, vừa uống một ngụm liền vui sướng phát ra mấy tiếng cười kỳ lạ. Có lẽ vì được Lục Miểu Miểu tặng trà sữa nên anh ta không còn cảnh giác như lúc đầu nữa. Uống được vài ngụm, anh ta còn bắt chước động tác nào đó từng thấy ở đâu đó, nâng ly lên như đang cụng ly chúc mừng.
Lục Miểu Miểu cũng giơ ly đáp lại, thấy cô có phản ứng, gã lang thang cười toe toét càng rạng rỡ hơn, ánh mắt sáng như trẻ con được quà.
Còn cô lại không cười nổi, trong lòng bỗng trào dâng một nỗi buồn khó tả. Cô tự hỏi, bố mẹ của người này liệu có bao giờ ngờ được rằng con trai họ lại rơi vào hoàn cảnh thảm thương thế này không?
Nếu khi xưa Phong Nghiêm không may mắn, liệu có phải giờ anh cũng sẽ như vậy không cô độc co ro trong xó tường, sống qua ngày dựa vào lòng thương hại của người khác?
Cô cứ nhìn mãi, rồi đột nhiên gương mặt của gã lang thang lại biến thành Phong Nghiêm. Cô hít thở cứng lại, tim như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, đập loạn xạ.
“Cô bé?” Bác gái bên cạnh thấy cô cứ nhìn chằm chằm mà không nói gì, tưởng cô bị người điên dọa sợ.
“Dạ!?” Lục Miểu Miểu giật bắn, lập tức hoàn hồn, cô chớp chớp mắt, trước mắt vẫn chỉ là gã lang thang đang ôm ly trà sữa, chẳng có Phong Nghiêm nào cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play