Phong Nghiêm từ từ đứng thẳng dậy, ánh mắt trầm xuống như một vũng mực loãng mãi không tan, nhìn theo bóng dáng Lục Miểu Miểu hoảng loạn rời khỏi cửa nhà.
Lúc nãy còn nói sẽ suy nghĩ, vậy mà giờ đến cả câu nói dối để an ủi cũng không buồn nói.
Tiểu miêu, đến cả lừa gạt anh một chút, em cũng không muốn nữa sao?
Phong Nghiêm nhìn chằm chằm vào bóng lưng cô ngày một nhỏ đi, trong lòng bỗng dâng lên một ý nghĩ điên rồ muốn dùng xích khóa cô lại, nhốt trong một căn phòng nhỏ, để tay chân cô đều bị khống chế, từng hành động đều trong tầm mắt anh để cô chỉ có thể dựa vào anh, nhìn anh, yêu một mình anh.
Chẳng lẽ thật sự phải như trong giấc mơ kia biến cô thành một con rối không có linh hồn, không còn sức sống, thì cô mới mãi mãi không thể rời xa anh?
Cảm xúc trong mắt Phong Nghiêm ngày càng trở nên nguy hiểm. Ngay giây cuối cùng trước khi Lục Miểu Miểu bước vào thang máy, anh gần như đã định lao ra, kéo con mèo nhỏ đang định trốn chạy kia về.
“Đinh dong—”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play