Phải nói một câu công bằng, với vấn đề của Phương Diệp Tâm, Kiều Đăng Chí thật sự không dám chắc.
Dù gì thì hắn chưa từng gặp phải ai muốn dùng thân thể hắn để tự sát, cũng chưa từng nghĩ sẽ làm gì thân thể người khác. Hầu như mỗi lần hoán đổi đều không xảy ra sai sót lớn, nên tự nhiên cũng chẳng rõ nếu trong lúc hoán đổi mà một bên bất ngờ bị đâm thì sẽ thế nào.
Thứ duy nhất có thể coi là ví dụ minh họa, có lẽ chính là cảnh tượng trong cơn ác mộng của hắn – kẻ sát nhân đang dùng thân thể hắn, ngậm chiếc USB thong dong cắt cổ họng... nhưng sau khi cắt xong thì sao, hắn làm sao biết được.
"Có thể... chắc là... không ảnh hưởng gì quá lớn đâu." Ở đầu dây bên này, Kiều Đăng Chí đưa ra một đáp án không chắc chắn lắm, “Tổn thương vật lý chắc là chỉ tác động đến cơ thể thôi. Cùng lắm tôi chỉ bị dọa cho hết hồn...”
"Thật sao?" Đầu dây bên kia, Phương Diệp Tâm nghi hoặc hỏi lại. Có lẽ vì giọng điệu lưỡng lự của Kiều Đăng Chí khiến cô càng cảm thấy không chắc chắn.
"Nói mới nhớ, cái ý tưởng mà cô nói lúc trước là gì ấy nhỉ?" Kiều Đăng Chí tranh thủ hỏi, liếc nhìn phòng bếp phía sau, hơi áy náy nói, “Tôi vừa mới từ bếp ra, đoạn quan trọng hình như không nghe kịp...”
"Hử? À, không sao đâu." Lần này Phương Diệp Tâm trả lời rất nhanh, giọng cũng rất chắc chắn, “Không phải chuyện gì quan trọng lắm. Chỉ là muốn đơn giản chia sẻ một chút suy nghĩ với anh thôi...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT