“Còn cả đặt đồ ăn ngoài nữa.” Chung Diểu thở dài, “Cậu cũng biết đấy, bây giờ cô ấy không thể tự dùng điện thoại.”
Điện thoại của Vân Tố vốn không hỏng, chỉ là trước đó hết pin, sạc đầy là dùng được ngay — nhưng không hiểu sao, chỉ cần ở gần cô ấy, điện thoại liền như chết máy, không thể liên lạc cũng không thể truy cập mạng.
Liên hệ với chuyện trước kia mỗi lần Vân Tố chạm vào máy tính là mạng liền mất, việc này hình như cũng dễ hiểu hơn một chút.
Hôm nay lúc Phương Diệp Tâm ra ngoài, Vân Tố và Chung Diểu đã đặc biệt thử nghiệm vài lần với chiếc điện thoại, cuối cùng xác định được hai chuyện — Thứ nhất, khi Vân Tố rời xa đến một khoảng nhất định, tín hiệu của điện thoại sẽ khôi phục phần nào, có thể nhận được tin nhắn của người khác.
Nhưng chỉ là “nhận được”, việc hồi âm vẫn cực kỳ khó khăn. Đúng lúc đó, đứa trẻ ở tầng tám lấy hết can đảm đến tìm “anh trai”, Vân Tố bèn nhân cơ hội đi cùng, kéo giãn khoảng cách với Chung Diểu, thử xem tín hiệu có thể tốt hơn không.
“Vậy kết quả thì sao?” Phương Diệp Tâm liếc chiếc điện thoại trước mặt, hơi nhíu mày, “Có hiệu quả thật à?”
“Dĩ nhiên là có.” Chung Diểu nhìn cô một cái đầy khó hiểu, “Không thì cậu nghĩ sao đến giờ tớ vẫn chưa lên tìm cô ấy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play