Có đôi khi, Dận Nhưng cũng tự mình nghĩ ngợi, tưởng rằng: nói hắn do Hoàng a mã Khang Hi dưỡng dục, chi bằng nói hắn là lớn lên trên lưng Lương Cửu Công thì đúng hơn. Năm hắn mới sinh, đúng vào lúc Tam phiên chi loạn, thiên hạ bất an, hoàng a mã nào có tâm tư ngày ngày chăm một hài tử đỏ hỏn, lại sợ kẻ khác hãm hại, đành giao cho thân tín nhất là đại thái giám Lương Cửu Công mỗi ngày cõng trên lưng, trông nom chẳng rời nửa bước.
Bao nhiêu năm qua, kẻ muốn mua chuộc Lương Cửu Công không ít, nhưng lão một mực không động tâm. Trong lòng lão, ngoài Khang Hi thì chỉ nhận một chủ tử – ấy là Thái tử gia. Lão vì chủ tử mà không tiếc nguy nan, không biết đã bao lần ở trước mặt hoàng a mã khẩn cầu, nói lời tốt đẹp, cũng không biết đã bao phen âm thầm chỉ điểm cho hắn.
Nhưng… hoàng a mã nào chịu thật lòng nghe lời một kẻ nô tài?
“Đem chậu than lại đây, mấy tờ giấy này đều thiêu sạch.”
“Dạ!” Tên thái giám béo ú nhảy nhót chạy đi.
Dận Nhưng nhìn theo bóng dáng rung rinh kia, trong lòng thở dài. Không biết sau này Lương am đạt có bị vạ lây bởi chuyện của hắn hay không, có còn ai phụng dưỡng lúc tuổi già…
Hắn buông bút, định đi xem A Uyển có còn thức. Chỉ cần thấy nàng, tâm mới an tĩnh lại. Xuyên qua hành lang dài, bọn tiểu thái giám đang chà lau bụi bặm thấy hắn vội vàng quỳ xuống dập đầu, hắn coi như không thấy, thẳng bước qua, vào thẳng chỗ A Uyển ở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT