"Đa tạ phu nhân.”
Trình Chiếu khom mình hành lễ, lời nói xuất phát từ chân tâm. Từ khi đến kinh thành đến nay, hắn đã chứng kiến không biết bao nhiêu cảnh nhân tình ấm lạnh, thế gia kiêu ngạo, lòng người hiểm ác. Vì thế một chút thiện ý từ Khương gia, so với những gì hắn từng trải qua, quả thực hiếm có, khó được.
Lúc ấy, Hoài Nghĩa đang chờ đợi trong phủ, Trình Chiếu chỉ nói đôi lời với Lý thị rồi ra cửa. Xe ngựa đã chờ sẵn ở cổng, xa phu vẫn là người vừa nãy. Hắn khách khí cảm tạ, xa phu mỉm cười nói:
“Không dám nhận, đều là do chủ nhân phân phó. Hôm nay là đêm trừ tịch, tiểu nhân xin chúc ngài tân niên an khang.”
Lúc này Trình Chiếu mới bừng tỉnh, thì ra hôm nay là đêm trừ tịch. Nghĩ tới lời chúc, chẳng hay có nên đáp lễ? Hắn do dự một thoáng, rồi từ tay áo lấy ra một đĩnh bạc nhỏ, đưa qua:
“Đêm nay vất vả ngươi phải chịu lạnh, ta cũng chúc ngươi thân thể an khang.”
Lời chúc đầu năm, lại thêm bạc lì xì, xa phu vui vẻ nhận lấy, kính cẩn mời hắn lên xe.
Bên trong xe ngựa có lò sưởi nhỏ, hương huân dịu nhẹ, khiến không khí trong xe ấm áp dễ chịu, không còn chút hàn ý. Trình Chiếu ngồi ngay ngắn, đang thất thần, bỗng bên tai truyền đến tiếng “lộc cộc” khe khẽ, như có vật gì lăn qua lăn lại bên cạnh.
Thảm lông dưới xe rất dày, hẳn không phải vật rơi xuống sàn. Hắn đảo mắt nhìn quanh, bắt gặp trên bàn trà bên cạnh bày mấy mâm điểm tâm, một mâm đã trống không, chỉ còn vài mảnh vụn bánh. Giữa bàn có một chiếc khuyên tai bích ngọc hình giọt nước, đang lăn lộn theo nhịp xe.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT