Tân niên, Khương Họa cũng coi như trải qua một phen an ổn ấm áp. Cùng thời điểm ấy, tiểu viện Trình gia cũng hiếm thấy mang đôi phần pháo hoa nhân khí.
Trong hai ngày, Hoài Nghĩa đã tám lần cảm thán:
“Khương phu nhân quả nhiên là người tốt."
Tuy đêm giao thừa hắn sốt cao mê man, mãi đến sáng mồng Một mới lui nhiệt, khi biết lang quân nửa đêm ra ngoài cầu dược vì hắn, trong lòng hắn tức thì như có dòng nước ấm dâng trào.
Lại nghe lang quân nói dược là do Khương phu nhân ban tặng, ngoài ra còn kèm thêm quần áo chống lạnh cùng than củi, hắn liền coi Khương phu nhân như đại thiện nhân thế gian. Những bộ y phục kia tuy nói là cho hắn, nhưng nhìn chất vải tốt, không quá lòe loẹt, hắn hay lang quân mặc đều thích hợp.
Hắn vừa nhóm lửa vừa cảm khái:
“Khương phu nhân nhân hậu như vậy, Khương cô nương hẳn cũng là người không tầm thường.”
Trình Chiếu đang sắc thuốc, nghe thế hơi khựng lại. Khương cô nương... nếu hắn nghe không lầm thì ca ca gọi nàng là "A Ninh", một tiểu cô nương ít nói, thích trang điểm thành người lớn, khác hẳn ca ca nàng. Nhưng tâm địa nàng thiện lương, đúng là không tầm thường.
Hắn mở nắp ấm thuốc, đổ dược vào chén:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT