Phong Tiếu gật đầu: “Việc này để Bách Thảo Đường đảm đương. Chúng ta vừa khéo thiếu ruộng để trồng dược liệu.”
Lê Thượng khẽ “ừ” một tiếng, ánh mắt bỗng co rút lại khi trông thấy mấy con ngựa cao lớn che chắn một cỗ xe ngựa gỗ dừng trước Tiên Khách Lâu. Là Thành Nam Vương.
Gần đây không khí Lạc Hà Thành ngày một căng thẳng, Mông Diệu cố ý trấn thủ nơi này. Hôm nay Ô Oánh mời chàng đến Tiên Khách Lâu dùng bữa, chàng liền thuận theo. Chỉ là… khi xuống ngựa quay đầu nhìn lại, thấy thiếu nữ được bà tử đỡ từ trong xe bước xuống, lòng chàng lại dâng lên một tia nghi hoặc. Ô Oánh mười tuổi đã cưỡi ngựa không thua gì nam nhân đồng lứa, từ bao giờ nàng ta lại trở nên mềm mại yếu đuối như vậy?
“Chư vị quý chủ, mời lên sương phòng lầu trên.” Chưởng quầy vội chạy ra nghênh đón.
Mông Diệu dẫn theo đám người bước vào cửa, thấy đại đường khách nhân tấp nập, có kẻ còn mang theo binh khí, liền nói: “Ngồi dưới lầu là được.”
Tân San Tư đưa lưng về phía cửa, đang ngồi chờ đồ ăn, tay bưng chén canh gà. Bây giờ một thân hai mạng, bữa này nàng gọi bốn món, canh cũng là mua riêng, bên trong còn có một chiếc đùi gà lớn.
“Diệu ca ca…” Ô Oánh thấy tiểu nhị sắp xếp bát đũa, đôi mày liễu khẽ nhíu lại, giơ tay che mũi: “Hay là chúng ta lên lầu đi thôi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play