Tân San Tư kéo xe lừa đi về phía tiệm bạc Kim Phong. Nàng muốn xem thử nơi đó có mẫu tử hoàn hay không, còn định chọn một chiếc khóa trường mệnh. Trẻ con nhà người ta có, nàng cũng muốn bảo bối của mình có… À, trừ cha.
Lê Thượng thận trọng đuổi theo sau, nhìn nàng bước vào tiệm bạc Kim Phong, nét mặt vô cùng ôn hòa.
Trong tiệm không có mẫu tử hoàn, nhưng mấy kiểu khóa trường mệnh trông rất đẹp: nào là bé ôm cẩm lý, nào là khỉ dâng đào tiên… Tân San Tư chọn trúng một chiếc khóa hình song ngư mập mạp ngốc nghếch, khắc họa bảo liên, làm từ bạc nguyên chất, kiểu dáng nhỏ nhắn tinh xảo, trọng lượng vừa phải, rất hợp cho trẻ sơ sinh đeo. Nàng lại chọn thêm một cây trâm bạc đơn giản rồi rời khỏi tiệm, lại ghé qua tiệm điểm tâm bên cạnh.
Cứ thế đi dọc đường vừa đi vừa mua, một đường mua đến gần Tiên Khách Lâu thì dừng lại, do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn quyết định dùng cơm trưa tại đó.
Lê Thượng vốn không định quấy rầy nàng, đứng một hồi ở đầu ngõ, đang tính quay đầu đi ăn ở Bách Vị Trai cách đó mấy trượng, lông mày chợt khẽ động, ánh mắt ôn hòa chợt lạnh, quay đầu nhìn về phía bên phải.
Tâm cảnh đã đổi khác, Đàm Tư Du nay không còn vẻ mềm mại như khi còn ở Hoài Sơn Cốc. Thanh oánh vẫn còn, nhưng lại pha thêm vài phần lạnh lẽo. Cả người nàng vận đồ trắng tinh, như thể đang tế bái người đã khuất. Dáng người gầy gò, khuôn mặt nhẹ nhàng sầu khổ, thế nhưng trong đôi mắt lại ánh lên vẻ quật cường. Nàng bước chậm đến gần, ánh lệ lóng lánh trong mắt như mang theo ngàn vạn ủy khuất không lời.
Tâm trạng tốt suốt cả buổi sáng, đến đây là kết thúc. Lê Thượng không vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT