Mông Ngọc Linh thở gấp, hơi thở khó nhọc. Dù đã đích thân tiễn tiện nhân và hai nghiệt chủng kia xuống hoàng tuyền, nhưng nỗi hận trong lòng nàng lại không hề thuyên giảm chút nào.
“Lôi đi... lôi hết đi...” Nàng cắn răng nghiến lợi, đẩy thi thể đang vắt bên mép giường xuống, hạ giọng nhưng đầy độc lệ: “Đem người đưa đến chỗ Bạch Thời Niên, bảo hắn nhân lúc thi thể còn ấm, lột sạch da xuống... cho ta làm thành da cổ và vài mặt nạ da người.”
Da cổ ấy, nàng muốn đích thân dâng cho Thích Ninh Thứ.
Một tiện dân nông cạn, lại dám phụ nàng, đem nàng ra trêu đùa như trò tiêu khiển của hạ dân? Vậy thì cứ chờ mà hối hận, chờ đến chết cũng không xong!
“Dạ... dạ...” Bà tử bên cạnh bị dọa đến toàn thân đổ mồ hôi lạnh, run rẩy bò dậy, vội vã lui ra ngoài, dặn hạ nhân đến thu dọn thi thể.
Tần Thanh Dao không nói một lời, nhẹ nhàng ôm lấy Mông Ngọc Linh, đưa nàng đến tịnh phòng tắm rửa.
Cùng lúc đó, Mông Diệu rời khỏi phủ công chúa, lập tức hướng về phía tây thành mà đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT