“Ngươi nói cái gì?”
Sắc mặt Hồng Sơn đại biến, lập tức quay sang nhìn Đạt Thái. Không chỉ hắn, mười lăm vị võ tăng đứng cạnh cũng đều biến sắc, tay nắm chặt những ống chuyển kinh.
Đàm Tư Du quát lớn, giọng mang theo phẫn nộ:
“Ngươi đang nói nhăng cuội gì đó! A ba ta luôn kính trọng cô mẫu, sao có thể hãm hại người? Còn nữa, mẹ ta là do cô mẫu một tay nuôi lớn—”
Tân San Tư mặt lạnh như sương, lời lẽ bén nhọn như đao:
“Đàm Hương Nhạc làm sao có thể là người được sư phụ ta một tay nuôi lớn? Nàng năm mười một tuổi bị làm nhục ở Mông Đô, may nhờ sư phụ ta cứu về. Còn ngươi, Đàm Tư Du, là cốt nhục do Đàm Hương Nhạc và Đạt Thái hoan hảo lúc ở chùa Tây Phật Long. Đừng diễn kịch trước mặt ta nữa. Ngươi cùng mẹ ngươi trốn trong thôn Đường Sơn mười ba năm là để tìm thứ gì, ngươi rõ ràng, ta cũng rõ ràng.”
“Ngươi ngậm máu phun người!” Đàm Tư Du giận đến sắc mặt tái nhợt, giọng nói run rẩy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT