Tôn Tư Ngộ thần sắc mờ mịt, phía sau hắn mấy phụ nhân quỳ sụp, nghẹn ngào khóc lóc:
“Chúng ta chỉ là gả vào Tôn gia, thù oán giữa Tôn gia và Lê gia, thực không liên can đến chúng ta…”
Chuyện ồn ào quá mức, Lê Thượng xoay người trở về nhà chính, ngồi lên giường đất, nhắm mắt dưỡng thần. Trời lạnh, nữ nhi nhà hắn lại chẳng phải kẻ có thể yên ổn ở lâu trong phòng, mà đang là thời điểm quan trọng, hắn có chút lo lắng.
Lo lắng của Lê đại phu quả nhiên không sai. Lê Cửu Cửu ban ngày vẫn còn khoẻ mạnh, không ngờ tới đêm lại phát sốt, tuy rằng có khá hơn đôi chút so với hôm trước. Phong Tiếu lại đến, dán thuốc hạ sốt cho tiểu nha đầu, canh giữ suốt đêm giống như hôm qua, đợi nàng hạ nhiệt.
Hai ngày dày vò, Lê Cửu Cửu gầy đi thấy rõ, chiếc cằm nhỏ cũng nhọn ra. Tân San Tư đau lòng không thôi, bỏ cả luyện công, suốt ngày ôm nàng không rời. Đến đêm mùng tám, tiểu nhân nhi không còn sốt, sáng mùng chín đã thấy nàng tinh thần trở lại, nằm trên giường đất líu ríu kêu muốn ra ngoài.
“Con ra ngoài làm gì? Ngoài kia lạnh thế kia.” Tân San Tư ngồi bên mép giường đất, nhẹ giọng hỏi. Lê Cửu Cửu không chịu nổi nhìn thấy ai đi ra ngoài, bên mép chảy nước miếng, ô ô khe khẽ gọi.
“Nước miếng chảy cả rồi.” Tân San Tư lấy khăn lau sạch cho nàng. Lê Cửu Cửu bò chán rồi, xoay người nằm ra hình chữ X, miệng nhỏ oa lên, giả bộ khóc nức nở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play