Đàm Tư Du hơi cúi đầu, trong lòng ngổn ngang trăm mối. Khi còn ở Lạc Hà thành, nàng đã mơ hồ cảm thấy Diêm Tình đối với Mông Diệu không hề có chút tôn kính. Một kẻ người Hán, dù võ nghệ có cao cường đến đâu, cũng không nên kiêu ngạo như vậy. Nhưng nếu thật là đệ tử của Hột Bố Nhĩ – Hàn Linh Xu, vậy thì lại là chuyện khác.
Đường đường là Thành Nam Vương, thân phận cao quý tôn nghiêm, vậy mà cũng chịu cúi mình lấy lòng nàng, mượn sức nàng. Nghĩ đến đó, lòng Đàm Tư Du bất giác dâng lên một tia ngưỡng mộ. Không giống như nàng, chỉ một tiếng gọi “a ba” trước mặt mọi người cũng phải dè dặt cẩn thận, sợ hãi từng chút một.
“Phải rồi, bổn vương còn chưa chúc mừng phó tông chủ…” Mông Diệu mỉm cười, ánh mắt sâu xa dừng lại trên người Đàm Tư Du đứng sau lưng Đạt Thái, ý tứ rõ ràng: “Chúc mừng ngài, đón được một nữ nhi.”
Hắn không chút kiêng dè, đem niềm hả hê khi người khác gặp nạn phơi bày ra trọn vẹn.
Đàm Tư Du khẽ siết lòng bàn tay, cả người cứng lại.
Dù sớm đã dự liệu, Đạt Thái vẫn khó giữ bình tĩnh khi đối mặt với lời châm chọc của Mông Diệu. Y trầm giọng đáp:
“Tiểu tăng khiến Vương gia chê cười rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT