Mông Đô – mảnh đất của Đại Mông – nơi người ta gửi gắm cả tâm hồn và kỳ vọng. Trải qua mấy chục năm phát triển, nơi đây đã trở nên phồn thịnh đến mức chưa từng có trong lịch sử. Trên đường phố tấp nập người qua kẻ lại, nhiều người khoác trên mình trang phục Mông tộc rực rỡ. Một con khoái mã phóng như bay giữa phố, nhưng người người lại chẳng lấy làm lạ, chỉ khẽ nghiêng người tránh đường, dường như cảnh tượng này đã trở nên hết sức quen thuộc.
Ngựa phi nhanh vào Đông Thành, khi đến canh ba thì chậm lại, rẽ vào ngõ Hòe Vũ. Còn cách Nam Thành Vương phủ mười trượng, người cưỡi ngựa liền xuống, dẫn ngựa đến tận cổng chính.
Tại Vĩnh Hoa Đường trong phủ Nam Thành Vương, hơn trăm tăng nhân đã lui ra ngoài tụng kinh. Trong điện, một nam tử gầy gò đến mức hai má hóp lại đang đứng bên linh cữu, lặng lẽ nhìn bộ hài cốt được đặt trong quan quách, được chôn cất như vương phi, ngay ngắn trang trọng. Trên tay hắn là một cây phượng thoa tinh xảo, quý giá lạ thường.
Bá Sơn nhận được tin, đến trước cửa Vĩnh Hoa Đường, thấy Vương gia đang đứng bên linh cữu thì không dám vào, cũng chẳng dám mở miệng làm phiền.
Mông Diệu cúi người, chậm rãi cài chiếc phượng thoa lên đầu bộ hài cốt. Giọng hắn rất khẽ, như lời tâm tình lặng lẽ:
“Còn ba ngày nữa, Diệu ca ca sẽ đưa nàng về Bắc Hàm Sơn. Đừng sợ. Diệu ca ca đã dời phần mộ của dì đến đó rồi. Nơi ấy cũng rất gần lăng tẩm của phụ vương và mẫu phi, nàng sẽ không cô đơn…”
Ngón tay nhẹ m*n tr*n xương cốt, trên môi hắn thoáng hiện nụ cười dịu dàng, trong mắt là từng tia ấm áp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT