Tiết Băng Ninh vẫn đứng lặng, trong đầu hiện lên hình ảnh Chư Tình hút khô thân thể thiếu nữa khô quắt như xác rối, ánh mắt trống rỗng trong khoảnh khắc hưởng thụ đau đớn, rồi vĩnh viễn vỡ vụn tan biến. Nàng trầm mặc mấy nhịp thở, cuối cùng dời mắt nhìn về phía đám người Ngọc Lăng Cung mặt mày trắng bệch. Nàng mở miệng, muốn nói cho họ rời đi… nhưng là rời khỏi căn nhà trọ này, hay là rời khỏi Ngọc Lăng Cung? Rốt cuộc nên đi đâu?
Tân San Tư xoay người lại sau khi xác nhận nữ tử đã tắt thở, ánh mắt bình thản quét qua đám thiếu nữ vẫn còn kinh hoàng:
“Các ngươi cũng là những kẻ đáng thương. Ta không giết các ngươi, nhưng nếu các người muốn ra tay. Muốn thử xem sao? Ta cũng không ngại phí thêm chút sức.”
Vừa dứt lời, người kia nhấc chân bước về phía trước, khiến đám áo lam bất giác lùi ra sau.
Lúc này, Lê Thượng đã điểm xong đồ ăn, xoay người lại, ánh mắt khẽ liếc bàn giữa đại sảnh, giọng điềm đạm:
“Đã không đủ người ngồi bàn lớn, thì cũng không cần bày thêm bàn nhỏ.”
Xích Kiếm bước lên một bước, hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play