“Đừng tròn mắt mà chối quanh nữa. Ta nghe nói, chuyện ám khí phổ của Lâm gia bị trộm là chuyện xảy ra vào ba bốn tháng trước, đúng không? Mà Tô thị nhà mẹ đẻ nàng thì cách đây không gần, nàng cũng đã bao lâu chưa từng quay về đó?”
“Ngược lại, nhạc gia của Nhị thiếu gia Lâm gia thì ở sát bên.”
Giờ Ngọ ngày hai mươi lăm, ba chiếc xe lừa cùng một cỗ xe bò từ cổng Tây thành Tây Thục lặng lẽ tiến vào. Lần nữa trở lại nơi xưa, tâm trạng Tô Ngọc Chi đã không còn như trước. Nàng vén nhẹ màn xe, nhìn con phố quen thuộc mà nay xa lạ, trong lòng như có lửa đốt — sốt ruột muốn lột trần bộ mặt giả dối của Lâm Nghiêu, sốt ruột muốn chấm dứt tất cả những vết thương lòng để mở ra một khởi đầu mới.
Tân San Tư bế tiểu nữ nhi vừa tỉnh dậy, nhẹ hôn lên trán con bé, giọng mềm như nước:
“Đói bụng chưa con?”
Lê Cửu Cửu ư ử hai tiếng, miệng nhỏ động đậy, giống như đang phàn nàn với mẹ.
“Không ăn được hả?” Tân San Tư vốn định đợi tới khách điếm mới cho bú, nhưng nhìn con bé rõ là đói quá rồi, trong lòng không đành, liền vén áo lên dỗ dành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT