Một bên, Thời Lương khẽ kéo tay sư huynh, cúi giọng nói:
“Cứ ném đi.”
Hắn cảm thấy Phượng tộc trưởng là người không tệ, tuy có hơi man dại nhưng không phải hạng vô lý. Dung mạo xinh đẹp, võ công cao cường, gia thế lại xem như hơn hẳn... thậm chí có phần vượt Nhất Kiếm Sơn Trang. Từng ấy điều, xét ra nàng và sư huynh cũng coi như môn đăng hộ đối. Chỉ là—điểm duy nhất không hay, chính là đứa bé kia họ mẹ.
Bắt gặp một tia thấp thỏm trong mắt Phượng Hỉ Nhất, Cố Minh Diệc khẽ nhếch môi cười, tay phóng ra ba đồng xu, thẳng hướng chiếc bàn trước mặt Lục Hào.
Đồng tiền va vào mặt bàn vang lên tiếng đinh, rồi lăn vài vòng trước khi nằm im.
Ánh mắt mọi người đồng loạt đổ dồn về ba đồng tiền ấy. Lục Hào liếc qua, lại ngẩng lên nhìn mặt Cố Minh Diệc. Không ngờ dung mạo hắn lại khá tương đồng với Phượng Hỉ Nhất. Ban đầu xem tướng, nàng vướng phải tình kiếp. Không ngờ hắn cũng thế. Nhưng giờ đã khác—vận mệnh hắn đã đổi, tình duyên biến chuyển, cái gọi là “kiếp” cũng chẳng còn là số mệnh.
Phượng Hỉ Nhất nhìn Lục Hào, chờ đợi lời giải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT