Dưới lầu, sư đệ của Cố Minh Diệc – Thời Lương – còn chưa kịp buông lời trêu ghẹo đã thấy Phượng Hỉ Nhất tay trong tay dắt theo một nam tử tuấn mỹ tuyệt luân bước vào đại sảnh. Hai người còn chưa đi vào sâu thì một lão nhân cùng một thiếu niên từ trên lầu sải bước xuống, chắn ngang đường.
Vừa trông thấy là Phượng Hỉ Nhất, Lục Diệu Tổ lập tức liếc mắt: “Nha đầu chết tiệt, sao ngươi không báo trước một tiếng?”
Phượng Hỉ Nhất xấu hổ khẽ cúi đầu: “Ta… ta có hơi vội.”
Trông hai người họ khẩn trương như thế, nàng cũng cảm giác được chuyện lần này có liên quan tới Lục Hào – có khi là một mối phiền lớn.
Lục Diệu Tổ thấy nàng không phải mang người đến làm loạn, lúc này mới nghiêng người nhường đường, trong lòng vẫn còn chút nghi hoặc, nghĩ có phải lại có kẻ đến giành đoạt thiên cơ thước không.
Tân San Tư quay người lại, ánh mắt dừng trên mấy người đến từ Nhất Kiếm sơn trang.
Cố Minh Diệc chắp tay thi lễ: “Nhất Kiếm sơn trang – Cố Minh Diệc, bái kiến Diêm phu nhân.” Hắn vừa dứt lời, tám người còn lại lập tức đồng loạt ôm quyền: “Bái kiến Diêm phu nhân!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play