Một năm thời gian, lại thêm bạc rủng rỉnh, có thể làm được rất nhiều chuyện, kể cả việc nuôi trăm con quỷ.
“Đây là một chiếc khăn lụa của nữ nhân.” Lục Hào cúi người xuống, dùng hai ngón tay nhón góc khăn thấm máu, giũ ra. Trên khăn thêu một tiểu viện với hàng rào tre, một phụ nhân ngồi dệt vải dưới mái hiên, đôi mắt đượm tình nhìn về phía một nam tử thấp bé vác củi.
“Đừng có cầm, ném qua đây nhanh lên.” Xích Kiếm lúc này đang đổ nước thuốc lên mấy cỗ thi thể.
Lục Hào khẽ thở dài, đi qua đó, ném chiếc khăn về phía đám xác chết đang bốc khói.
Mấy thi thể đang phân huỷ, mùi hôi xộc thẳng vào mũi khiến ai nấy khó chịu. Lê Thượng nhảy xuống xe, rút cây ngân châm cắm trên mông lừa. Lục Diệu Tổ thì vòng qua phía sau, múc nước trong vại tưới lên người con lừa đang ngất.
Không bao lâu sau, xe lại tiếp tục rời khỏi huyện, đi về phía ngoài. Con lừa cụp mắt, liên tục khịt mũi. Mãi đến gần nửa canh giờ sau mới hoàn hồn tỉnh táo lại. Tân San Tư không lên xe, đi bộ bên cạnh con lừa. Trung nguyên tiêu điều, ven đường chẳng có mấy bóng người. Phía nam đi được hơn ba mươi dặm, bọn họ tìm được một quán trà đóng cửa, có vẻ là đã lâu không buôn bán.
Xe dừng dưới một gốc cây, Xích Kiếm đốt đèn, rồi bưng bếp lò ra nhóm lửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play