Lê Thượng không để ý, vẫn vội vàng giục xe bò lừa men theo lối nhỏ. Xích Kiếm ngẩng đầu nhìn phố lớn nơi cuối đường bừng lên ánh đỏ, bĩu môi, liền thúc giục: “Nhanh nhẹn một chút, chúng ta chạy lên trước, để cho bọn họ đuổi theo phía sau.”
Lục Diệu Tổ điều khiển con bò, chân cẳng không chút chậm trễ, như thể đã quen đường thuộc lối, kéo cỗ xe gỗ lộc cộc chạy về phía trước. Chỉ còn một đoạn là ra khỏi huyện thành, bỗng vang lên một tiếng kèn xô-na sắc bén, chói tai, theo đó là vài tên mặc áo tù nhiễm máu, tóc tai bù xù, đầu đội xiềng xích như lệ quỷ từ trong bóng tối cứng ngắc bước ra. Tiếng leng keng của xiềng xích vang vọng giữa đêm gió rền, càng thêm rợn người.
Xe bò dừng lại, con lừa cũng không chịu chạy. Xích Kiếm đứng trên viên tòa, quay đầu nhìn lại, thấy một hàng quỷ sai đang nâng cỗ kiệu đỉnh đầu đỏ thẫm, từng bước từng bước chậm rãi tiến tới. Bọn chúng vừa đi tới, đèn lồng đỏ ở hai bên đường phố lần lượt sáng lên.
“Khặc khặc khặc khặc…” Một tiếng cười bén nhọn vang lên từ cánh cửa giấy của hiệu buôn bên phải: “Ngô đẳng đã cung nghênh Diêm Vương từ lâu.” Lời vừa rơi xuống, liền có hơn mười bóng dáng quỷ mị trang điểm dị dạng, từ nóc nhà hai bên đường nhảy xuống. Đồng thời, từng tiếng kẽo kẹt vang lên, cửa hiệu, cửa nhà đều mở toang, các loại yêu ma quỷ quái túa ra từ khắp nơi, bò ra, chạy ra, chỉ chốc lát mà khắp ngõ hẻm đã đầy tiếng quỷ khóc quỷ rên.
“Oa oa…” Lê Cửu Cửu bị đánh thức, trợn mắt khóc lớn. Phong Tiếu vội lấy áo bông nhỏ của Diêm tiểu nương tử quấn kín nàng lại, ôm vào lòng, bịt lấy đôi tai nhỏ bé.
Tân San Tư trong xe nghe bên ngoài ồn ào, gương mặt vẫn lạnh nhạt như cũ.
“Diêm Vương…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT