Gã hán tử da ngăm bắt lấy sợi thuốc lá, kéo vạt áo ngắn lau mặt, hơi khom người ngó vào xem tiểu hài tử trong rổ, đôi mắt cong cong cười rạng rỡ: “Nhìn xem nàng thèm đến cỡ nào kìa, khuê nữ nhà ngươi đúng là tuấn tú.”
Phong Tiếu khịt mũi: “Muốn có hài tử, thứ ngươi đang hút phải bỏ đi đã.”
“Hả?” Gã hán tử da ngăm nhìn điếu thuốc lá trong tay mình, lại nhìn về phía người vừa lên tiếng.
“Ta nói, ngươi hút cái loại sợi thuốc lá này thì khó mà có con được.” Phong Tiếu vừa nói vừa nhíu mày, hắn cũng ngửi được mùi.
“Thật sao?” Hán tử trợn tròn mắt, sững sờ.
Xích Kiếm thấy hắn vừa rồi khen Cửu Cửu dễ thương, liền mở miệng góp lời: “Phong thúc nhà ta là đại phu nổi danh, lời ông ấy nói tuyệt đối không giả. Ngươi hút thuốc lá sợi có vị đông trùng hạ thảo, huân cho người ngửi cũng khó chịu.”
Gã hán tử da ngăm vội lùi ra xa mấy bước, dập thuốc ngay. Phong Tiếu thấy vậy, liền làm người tốt đến cùng, trèo lên xe lừa lấy bút mực, viết cho hắn một đơn thuốc: “Cũng bởi vì thấy ngươi đối với tức phụ không tệ, ta mới không đành lòng để ngươi sống cảnh hiu quạnh không con. Tự mang toa thuốc này đến y quán, sắc ba chén nước còn một chén, sáng tối uống đều.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT