Phi Sắc gật đầu thật mạnh, chăm chú nhìn viên thuốc đen to như hạt đậu nành trong tay. Nàng đem lời Lê đại phu lặp lại trong lòng hai lượt, sau đó há miệng nuốt giải dược vào.
Thấy nàng đã uống thuốc, Lê Thượng đưa tay sờ bên hông, rút ra một cây ngân châm: “Xích Kiếm, đi xách một thùng nước giếng đến.”
“Dạ.” Xích Kiếm lập tức xoay người, chạy như bay về phía phòng bếp.
Ba tức, bốn tức… đến tám, chín tức, Phi Sắc chăm chăm nhìn cánh tay phải của mình. Đóa hoa đào đóng băng bắt đầu tan chảy, hai mắt nàng sáng rực. Đồng thời, nàng cũng cảm nhận được luồng nhiệt hừng hực dâng lên từ nội thể, nhưng nàng không hề sợ. Người giải độc cho nàng là Lê Thượng – một đại phu lợi hại hơn cả Bạch Tiền, vị dược si nổi danh nhất vùng.
Lửa đỏ dần lan lên mặt, nhanh chóng đốt cháy hai gò má. Phong Tiếu đứng cạnh chăm chú nhìn, không chớp mắt. Chưa đầy ba hơi thở, toàn thân Phi Sắc đã bốc lên từng luồng khí nóng, đôi mắt đỏ như bị thiêu đốt. Đúng như lời Lê đại phu, giờ phút này nàng như đang chìm trong biển lửa, thân thể như bị thiêu sống, nhưng vẫn gắng gượng cắn răng chịu đựng. Nhìn đào hoa trên tay phải dần tan biến từng chút một, nàng càng thêm kiên định. Cắn răng, ngồi xếp bằng điều tức.
Xích Kiếm không rõ cần bao nhiêu nước, liền dứt khoát khiêng luôn cả lu nước lớn từ phòng bếp đến.
Nước được mang đến, Lê Thượng ra hiệu, Xích Kiếm liền đỡ Phi Sắc nhấc vào trong lu: “Giữ vững nguyên thần, chớ phân tâm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play