Eđit: Cà Bông 🐡

Beta: Tắc Linh 🦉

__________________

Vừa nhìn thấy chú chó con, ánh mắt Yến Tháp lập tức sáng bừng. Cậu suýt nữa đã lao đến ôm nó lên, nhưng mới đi được vài bước thì lại dừng lại.

Theo lời Harry, căn nhà này đã để trống một thời gian dài, vốn chỉ dùng để sắp xếp cho những người như cậu — không có khả năng có ai ở.

Yến Tháp đứng trước chú chó nhỏ kia, không tùy tiện chạm vào, mà là dùng chức năng chụp ảnh toàn cảnh của quang não để chụp lại hình ảnh rồi gửi cho Harry.

Harry lập tức trả lời lại:

【 Cậu nhấn cái nút bên cạnh màn hình quang não một chút là có thể quay video… Có thể là thú cưng nhà ai gần đó chạy ra ngoài, cậu thử hỏi quanh xem. 】

Yến Tháp làm rất nhanh, ngay sau đó đã gửi đoạn video quay lại cho Harry.

Harry mở đoạn ghi hình ra xem, thấy trong đó là một chú chó lông vàng nhạt, lông mượt như tơ, gương mặt có vẻ yếu ớt. Hắn nhíu mày, không biết từ khi nào thì Mã Đăng đã đi đến sau lưng hắn, nhìn đoạn ghi hình trên màn hình quang não rồi nhận xét:

“Vùng quanh đó hình như không có nhà nào có hình thú là chó lông vàng thì phải.”

Harry nói: “Tôi sẽ truyền đoạn ghi hình lên cơ sở dữ liệu, đối chiếu thử xem.”

“Hay là chúng ta mang nó đến trạm cứu hộ động vật đi…”

Ngay khi hai người đang bàn bạc, một tin nhắn đột ngột xuất hiện trên quang não — là thông báo họp khẩn cấp từ Đại đội trưởng của cảnh sát tinh tế, yêu cầu tất cả dừng công việc hiện tại, lập tức đến Tổng cục họp.

Đại đội trưởng là người luôn ghét mấy kiểu hội nghị màu mè hình thức. Nếu không có chuyện quan trọng thực sự, ông ta tuyệt đối sẽ không triệu tập như vậy. Hai người không dám chậm trễ, vội vàng chạy đến Tổng cục.

Đến nơi, mọi người ngồi lộn xộn phía dưới, trong lòng đều thấp thỏm. Đại đội trưởng với gương mặt đen như than đứng trên bục, giọng nặng nề tuyên bố:

“Nguyên soái đến tinh cầu chúng ta.”

 

Ngay từ khi Liên Bang được thành lập, tổng cộng chỉ có sáu vị Nguyên soái, mỗi người phụ trách một quân đoàn mạnh mẽ khác nhau. 

Trải qua nhiều năm chiến tranh, nhân sự biến động, quyền lực thay đổi, đến nay toàn bộ quyền quân sự đều tập trung trong tay một người — Nguyên soái duy nhất của Liên Bang hiện tại, Alvis.

Câu nói vừa dứt, phía dưới lập tức náo loạn. Có người kích động đến mức biến luôn trở về hình thú, cả hội trường sôi nổi bàn tán.

“Nguyên soái tới tinh cầu chúng ta? Là thật sao?”

“Không biết Nguyên soái có giống như lời đồn, thật sự đẹp trai như vậy không?”

“Ngài ấy tới đây làm gì chứ?”

Nam La Tinh chỉ là một hành tinh hẻo lánh giáp ranh với Liên Bang, nói trắng ra thì chẳng khá hơn hành tinh hoang mạc là mấy. Kinh tế trì trệ, binh đao chiến loạn cũng chưa từng đụng tới nơi này, đúng là bị cả vũ trụ lãng quên.

Một nhân vật tôn quý như Nguyên soái mà lại đến đây?!

Có người còn đùa: “Không phải là quân đội Đế Quốc định từ chỗ chúng ta đổ bộ đấy chứ?”

Đại đội trưởng lắc đầu, lập tức khiến bên dưới nín thở chờ đợi.

Khi mọi người còn đang tranh luận náo nhiệt, Đại đội trưởng lặng lẽ quan sát đám người dưới bục, chỉ bình tĩnh dặn dò:

“Mọi người gần đây chú ý trật tự trị an một chút, đừng gây chuyện.”

Sau đó liền cho giải tán.

Harry và Mã Đăng bị giữ lại.

Hai người tưởng rằng Đại đội trưởng lại định kéo họ đi phơi nắng như lần trước, không ngờ ông lại trầm mặt, bất ngờ ném ra một quả bom tạ:

“Nguyên soái mất tích, hơn nữa là mất tích ở khu vực phụ cận tinh cầu Nam La.”

Cả hai đồng loạt kinh hãi. Tin tức lớn như vậy mà bọn họ chưa từng thấy trên mạng, chứng tỏ việc này vẫn đang bị phong tỏa nghiêm ngặt.

Nhưng một người lợi hại như Nguyên soái, sao lại có thể đột ngột mất tích?

Đối mặt với hai người này, Đại đội trưởng không cần giữ kẽ quá nhiều, liền tiết lộ thêm chút thông tin.

Nguyên soái từng đi qua khu vực Nam La, nhưng sau đó tín hiệu trên phi thuyền đột nhiên biến mất. Ngay cả quang não cũng không liên lạc được. Cùng mất tích với ngài ấy còn có một vị phó quan.

Phía Tham Nghị Viện và Quân bộ cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Sau hơn nửa tháng tìm kiếm mới phát hiện ra phi thuyền của Nguyên soái, nhưng vẫn không tìm thấy người.

Hiện tại, mệnh lệnh đã được gửi xuống từ quan chức chấp pháp Nam La Tinh — yêu cầu tất cả các đơn vị cảnh sát chú ý hành tung gần đây, tăng cường theo dõi.

Mọi chuyện rõ ràng có điều gì đó mờ ám.

Dẫu biết là vô vọng, vì lực lượng nơi này chỉ như tép riu, làm sao tìm nổi người?

Nhưng mệnh lệnh từ cấp trên đã ban ra, bọn họ không thể không tuân lệnh.

Từ nay trở đi, đừng mong có ngày nào được nhàn rỗi nữa.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play