Văn án
Yến quốc sùng võ, đại tướng quân Vương Quải Dán hạ lệnh, từ chốn dân gian chọn ra kiếm khách đệ nhất để làm trợ thủ đắc lực.
Cơ hội một bước lên trời bày ra trước mắt, mọi người đều rục rịch.
Bạch Họa vạn lần không ngờ, nhiễu loạn triều chính lại có thể vạ lây đến mình. Vì muốn giúp kẻ khác luyện kiếm chiêu, nàng bị biểu ca thanh mai trúc mã lừa gạt, mượn sắc mạo khuynh thành của nàng, giả ý đưa nàng đi dụ dỗ người khác.
Nghe đồn người kia có tính tình hung hãn, kiếm phong quỷ dị, không tông không phái, tay nhuốm huyết tanh. Kiếm phái chính tông tránh hắn như tà ma, lại vẫn ngầm kiêng kị ba phần.
Vì tình nghĩa xưa cũ, Bạch Họa nhẫn nhịn lên núi, tìm đến nơi hắn cư ngụ.
Ban đầu, hắn vừa cảnh giác vừa khinh thường:
“Không lẽ kiếm môn hết người rồi, lại phái một nữ tử yếu đuối đến khiêu khích?"
Bạch Hoạ rụt rè đối diện với ánh mắt hắn. Tuy nàng có diễm sắc yêu mị, nhưng cũng không biết phải làm sao để câu dẫn kẻ mặt lạnh tâm lạnh kia.
Nàng trầm mặc nửa ngày, chỉ khẽ run hàng mi, giọng nhỏ như muỗi:
“Công tử có thể lưu ta lại không?”
“Lý do?”
“Ta không nơi nương thân."
Ninh Quyết nhạy bén, chung sống chưa bao lâu đã nhìn ra nàng tiếp cận mình vì có ý đồ. Hắn không nổi giận, âm thầm dò xét:
“Ngươi cứ nói muốn xem ta múa kiếm. Chiêu thức tầm thường thì thôi, nhưng kiếm pháp Cô Hồng là mật truyền sư môn, chỉ thê tử tương lai của ta mới được xem. Ngươi lại không thể gả cho ta.”
Bạch Họa do dự: “Thành thân là có thể xem?”
Hắn gật đầu, thản nhiên đáp:
“Còn phải cùng ta chung chăn chung gối, khi ấy ta mới một lòng một dạ với ngươi.”
Về sau, 79 chiêu thức Cô Hồng lộ hết. Ninh Quyết không còn giữ lại gì.
Mà Bạch Họa, cũng lấy một phương thức công bằng để hồi báo: lụa đỏ trướng ấm, hoan lạc phóng túng. Mỗi khi hắn truyền dạy một chiêu thức kiếm, nàng liền phải trả giá bằng chính thân mình, đau đớn, vất vả, nhưng cũng đầy triền miên.
Nàng muốn kiếm chiêu của hắn, còn hắn muốn nàng.
Đến khi nhiệm vụ hoàn thành, nàng trở về bên cạnh biểu ca. Nghĩ rằng từ đây gió yên sóng lặng, không ngờ Ninh Quyết đột nhiên chặn kiệu hoa, bắt nàng đi, vác thẳng vào trướng gấm màn the...
Vưu vật nhân gian - Kiếm khách mặt lạnh.
P/S: Vì thích truyện này nên mình tự edit để đọc, có chỗ nào sai sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng, không hợp văn phong hoặc tình tiết truyện thì có thể quay đi.